Tuesday, November 22, 2016

253. HỒ ĐÌNH NGHIÊM Truyện ngắn NÀNG TIÊN CÁ


Source: soha.vn



Thu ấy,  ch Đông Ba thi ra ngun tin: Có nàng tiên cá thưng xut hin mi sáng. Cô xoã tóc xách gi khép nép đi gia nhng li luôn ly li.

Mi sáng, tôi vn thưng ng quán cà phê l thiên bên sông, dưi cu Gia Hi. Tôi kiếm cơm bng cách chy xe th, bay tóc trán. Ung cc cà phê đen đu ngày cũng ta như châm xăng vô bình. Đng cơ xe máy phi cn xăng, chuyn đ cà phê vào ngưi cũng na ná, đ lai tnh, khi đng.

Tôi ngi, vác mt ngó qua cái xô b bt tn bên hông ch, đ t đó dn đy v tôi nhng tiếng đng tp nhp. Li đn đãi kia là mt trong vô vàn th liên tu rm rt rót vào tai k luôn ngi bn thn. L chưa! Gia cuc đi bm dp này sao đày đa mt nàng tiên cá sng trên mt đt lao lung? Tôi tuyt không đ tâm ti nhng chuyn l. Tôi tng ch ngưi vào Tây Lc, h tr tin công khá bn ch đ tn mt ngm mt cây chui chen chúc trái đến l thưng trong mnh vưn mà dưng như đêm qua có th hào quang t cao xa ph ập xung. Khách ri khi xe, tôi ct tin ri quay đu r máy, chng màng s c chui chiếc “siêu khng” chn rn sau lưng. Tôi tng th mt ngưi đàn bà cm bình nha ln lc léo chy quanh núi Ng Bình tìm cho ra cái giếng linh đ bà y khó nhc mua đưc bn lít nưc cha bá bnh trong ung ngoài thoa. Ngưi ta hi: Cu tin không? Tôi nói: Bt buc, tin quá đi ch. Và ri tôi câm lng, chng din nôm thêm. Mt nàng tiên cá? , ch hoài nghi, đ cuc sng có chút thi v.

Có ngưi truyn đt kinh nghim: Cu không nên ngi mãi  quán cà phê y, phi thay đi đa đim, tr mt ch có k đâm d ngh: E đy b công quan sát đa hình ngm mang âm mưu bt chính… Xét thy chí lí, tôi nghe li, tìm quán khác, ri li tìm quán khác. Tôi bt đu hc thói bi bc. Nhng ông bà cô bác ch quán cũ s có li gii thích v s vng mt ca tôi, tùy vào tâm cm: Ai? Hn h? Chc vưt bin mt đt ri! Cái cu chy xe ôm đó h? Nó b xe khách đng, hin nm nhà thương, thp t nht sanh. Tri, l lùng gì, tin tui đi, hôm qua hn b công an trói ké dn vào đn, láo chết!

Tôi vn còn chy xe toát m hôi ht trong đa bàn thành ph ti ngoi ô bi m, sáng ti khuya, m mt ti nhm mt. Tôi làm sao có điu kin đ xn xác vưt biên, tôi chưa b xe cán dp lép như con tép, chưa b công an s nn hi thăm sc khe; nhưng vi tôi nht nht có khi là thiên thu, đi thưng có khi hoang đưng ta mng m. Hôm y, mt ngưi con gái đã vy gi tôi. Dáng ngi ngn, tóc xõa, có nhng ln un cong và thú tht tôi chưa bao gi thy ai có nưc da trng ngn ta thế, trng đến hoang mang. Cô khong tui hai mươi hoc hơn. Tôi tin chng mt ai đoán đưc tui cô, khuôn mt đó hin l mt th mà bn không th ct nghĩa đưc, s ng vc va hin lên ri tc thì nó chìm đm rt nhanh và tâm bn b xao đng bi mt điu gì tht huyn hoc. Chú ch con lên nhà ga. Cô nói, ging nh, trong. Và câu nói thiếu cái h trng mà k khác luôn xem là chính yếu: Bao nhiêu tin? Nhà ga bao gi cũng là sân khu luôn phô din cnh chia lìa, đoàn t. Cô đi mng không, chng th nhp vai k b x. Vy thì cô đón ngưi, ch có vy thôi. Tôi câm lng vi mt chút bi hi vây bc. Xe chy, gió trên cao lùa xi tng đám lá cây, xôn xao. Tiếng máy n và con đưng thu ngn dn. Chiu mát tri, nhng chân mây tím và hương mùi trên ngưi cô gái luôn vn vương sang tôi. Chú đi cùng cháu  sân ga có đưc không?
Tôi tt máy xe, dng chân chng lên đ nghe li cô tôi đi hi thăm tàu ti vào lúc my gi. By gi, có th tr, khong by gi mưi lăm. Tôi lp li nguyên câu tr li kia vi ngưi con gái đng bn chn bên xe. Chết, có gì tr ngi cho chú không? Tôi không hiu. Cháu bao chú… Cô gái nói, thoáng đ mt. À, như vy nè, lát na chú s ch cháu v, c cho là tám gi ti đi, cháu s tr cho chú na triu. Đưc không chú? Chc cô chưa bao gi đi xe ôm? Sao chú biết? Na triu, s tiy không nh đâu. Và dĩ nhiên là tôi đng lòng. Cám ơn chú. Mình đng đây có v l liu quá, vào quán nưy ngi ch đi chú.

Tôi dt xe theo, nếu có mt li đ ngh thì câu tôi s nói là cô nên đeo mt cái khu trang. Đã có lm cu thanh niên nhìn cô vi tt c v tc mch nm trong nhng con mt có đuôi. K l thay, cô như đc đưc ý nghĩ ca tôi. Chú có tha cái mũ nào không? Sau rt thì chúng tôi vào ngi trong quán va mi bt sáng ngn đèn néon tám tc và chiếc nón tai bèo đã che bt cái hào quang t khuôn mt cô luôn ta s rng ngi. Chiếc nón bèo nhèo, chng sch s gì, cô chng quan hoài và đi din tôi là mt kch sĩ hóa trang rt vng. Anh ch dùng gì? Cháu ung nưc mía, còn chú? Cho tôi ly cà phê đen đá. Đi ngưi phc v quay lưng, cô rút t lưng qun ra mt phong bì. Cô ly đi hai chc ngàn ri đy cái bao thư màu vàng ti trưc mt tôi. Chú ct đi, trong y có th hơn na triu. Còn tin này dùng đ tr tin nưc, chú hút thuc gì thì c gi. Cà phê  đây chua loét nhưng thc s thì tôi không ch ung cà phê, tôi ung tng li nói, ung không cha cn nhng ch chú cháu tht ngt ngào. Tôi mong by gi chết tit kia s n trên đưng ry và tiếng hú còi tàu vn nghn ct dưi chân đèo Hi Vân, còn khuya mi ti. Trong quán có TV, đang phát chương trình ca nhc, âm thanh kia tht đáng phàn nàn, không dưng chúng làm phá sóng nhng hoang tưng ca tôi. Chú có xem TV không? Tôi không thích coi, thêm na tôi thc s không dư thi gian. Mt tháng trưc h có trình chiếu b phim “Nàng Tiên Cá”, bun cưi, cháu đi ch nghe ngưi ta gán ghép đt cho m danh là nàng tiên cá. Tôi ngi cng đ, như th nhng viên đá trong ly cà phê đã làm tôi tê lit hết các giác quan. Đơn gin ch vì cháu ging cô din viên y thôi. Nàng tiên, không dám đâu. Cá thì phi có vy, có đuôi có vi, chú có s khi k cn mt ngưi cá không? Mùi tanh ca rong rêu na ch! Tôi không biết, nhưng tôi thích ăn cá, canh chua nè, cá kho t nè, chá thu chiên nè. Nc, ng, hng, mú, hanh, diếc, bc má, bông lau… Tôi s hi li, ngi gn k thèm ăn cá cô có s không? Không tr li, “nàng tiên cá” gm mt vào ly nưc miá và cái ng hút t môi cô đang làm cho mc nưc xung thp gn cn đáy. Tôi hiu điu gì đang xy ra, hi còi tàu đang x rách không gian, mang con tàu đi dn vào nhà ga. Nàng tiên cá đng lên, tôi chng biết mình s phi làm gì sp ti. Khiên đ đoàn ca k va đến? Th mt kin hàng cng knh ngoài mc tưng tưng?

Ngưi, quang gánh, đ đoàn, tiếng ơi i, chân bưc rm rt túa ra cht sân, đánh du mt dong dui đã kết thúc trong bình an. Nhng n cưi hân hoan đón gp. Chú thy ngưi đàn ông mc áo xanh đang ôm eo cô gái áo trng chun b lên xích lô không? Nàng tiên cá nói bên tai tôi. Chú ch cháu theo sau h, dĩ nhiên là mình chy tht chm nhưng không đ lc li. Trong túi qun tôi là chiếc phong bì cha đng na triu, k sát sau lưng tôi là mt nàng tiên, như vy thì không mt ai ngu di đ khưc t mi yêu cu, và suy tính mà xem, yêu cy quá d chu. Ni tò mò kích thích tôi, xúi tôi tham d trò chơi chng có l lut, cũng như không th biết hi nào thì nó thc s buông màn. Đèn đưng đã cháy đ hai hàng song song, cách khong bng cái nhem nhuc gn quánh đc ca màu đêm. Tôi tìm đim d dng ca chiếc xích lô đ theo đui, rt thong dong. Chú thy l không? V chuyn gì? Ging như mình là k tùy tùng đi sau nhm bo v h. Cô gái nói, tay bu cht vào mt hông áo tôi. Cũng l, ln đu trong đi tôi ch khách đi vi th tc đ nhàn du như thế này. Thông l h s gic giã, chy nhanh hơn, có đưc không? Vô tình, nàng tiên cá đã cho tôi cái cm tưng tôi không h là đa chy xe ôm, tôi đã rũ b mi th phin mun đ dn lòng ch ngưi tình đi hóng gió, đi giết thi gian.

Chiếc xích lô dng l mt nhà ngh có bc thm hng xanh đèn đin. Ánh sáng ăn ra tn lòng đưng. Vũng màu y làm phát quang k va ri xích lô. Chú có thích vào nhà ngh vi cháu không? Đ làm gì? Đ ng qua đêm. Tôi đng cúi đu, mt m cùng bao du hi. Vi áo xng lam lũ này nht đnh s gây cho nhân viên trong đó vô vàn ng vc. Mt nhiu thi gian không nếu chú v nhà tm ra và thay đi áo qun? Thôi, nhiêu khê lm, quên đi. , quên, chú đi đi. Cô gái xua đui, cô bưc lên trin c ri da ngưi vào mt thân cây. Không v nhà? Tôi hi. Nàng tiên cá quyết lit nói: Không.


Trưc đây tôi chưa h bưc chân vào đn công an. Gi này nếu ai hi cm tưng thì tôi s d dàng trình bày: Lòng d ri bi, hoang mang. Có th gì đy làm đt rt mau dưng khí, bn chóng mt mi. Ming khô, nhp tim đp không bình thưng. Thi gian có v đang đng li dù ánh sáng luôn thay đi ngoài nhng chn song. Ngưi hi chuyn tôi còn tr, mc đng phc và thú tht khi nhìn lon lá găm  c áo tôi chng tài nào biết hn mang cp bc gì. Khong tám gi ti hôm kia, anh  đâu và đang làm chuyn chi? Tôi chy xe th, gi đó tôi ch mt cô gái t nhà ga v. Cô y tên gì, có biết không? Không. Ngang đâu thì anh b cô y xung? Ngang nhà ngh D Hương. Tt, anh nhn ra chiếc nón tai bèo này là ca ai không? Ca tôi, tôi cho cô y mưn. Chuyn gì đã xy ti vi cô y? Gã công an đt thp mt điếu thuc, hn nhìn tôi qua cng khói xanh, mt nheo li như gp phi khói cay. Chia tay xong anh đi đâu? Tôi còn ch thêm hai ngưi khách na thì v nhà. Anh vn đăng ký h kh phưng Thun Thành, không di đi. V ch  ấy, đã tám năm nay. Đưc, tm thi anh có th v, có gì chúng tôi s tìm gp đ làm vic thêm.

Tri chng vng khi tôi ra khi đn. Tôi chy xe ngơ ngáo như đa chng thuc đa hình. Ti ch An Cu tôi tp vô quán cơm bi đang m mt khói tht nưng gi dĩa cơm sưn. Ch mt năm tiếng dành cho mc vn đáp  đn bót, bng d bn s đói cơm như tôi gi này, đói như nhn ăn đã hai hôm. Bàn bên cnh có đám thanh niên đang nhu, thnh thong nghe chúng hô: Vô, vô. Và luôn luôn chúng áp đt ch đù má trong mi câu nói, như th thiếu ch  ấy bui tp bia phá mi s nht nho vô cùng. Đù má, tao nói mi chuyn đu có s phn c, đúng không? Phận số thì luôn bày chuyện trái ngang, bn bây có biết trên cõi ta bà này có mt nàng tiên cá hin hu không? M kiếp, con nh đó tht kh di, nó vào nhà ngh đ ri t t trưc mt ngưi tình mang thói trăng hoa. Nó cc đp mà sao gã đàn ông kia li ngoi tình đi ăn vng, nghĩ không ra. 

Ăn xong, dt tăm ca ming tay cm ly trà đá lò dò ba bưc tôi đng sát bàn bn nhu. Chuyn gì đi ca? Có đa cà kha. Tôi là ngưi thân ca nn nhân xu s, các bn k li ngn ngành s vic cái chết ca cô gái cho tôi nghe có đưc không? B đi đi ca, bn này cũng nghe li đn thi thôi ai đâu biết rõ ngun cơn chân tưng, tui nghe công an nhp cuc ri đó, xem xét hin trưng h nghi có k dàn dng ngy to ra mt v t t. Là sao ông thánh? Là có th ai đó ra tay bc hi nàng tiên cá. Hổng phi tao nói à nghe, công an h ng vy. Rc ri b m, vô cái này đi. Vô vô… C bn chng thèm ngó ngàng ti tôi, s tôi gi b to c đ lân la xin chút hơi men. Tôi bưc li tr tin cơm, cô con gái bà ch quán nói: Chú xo phi không? Bà con kiu gì k khôi vy? Sao cháu li bo thế, ngưi ta quan tâm tht mà, cái chếy qu là m ám. Ai nói cô gái y chết? Nhân viên nhà ngh phát hin sm nên đã gi xe cu thương, hin cô y nm phòng hi sinh bên bnh vin trung ương.

Hi thăm và đưc ch bày, cui cùng tôi tìm ra ch nàng tiên cá di kh nm điu tr.  Sau ba ngày, cô đã lai tnh, ánh mt loáng chút sinh khí khi nhìn nhn ra tôi. Chú đó à? Ging yếu, run, gãy gp; nhưng tai tôi phút đó thính như tai chó, rót vào rõ mm mt. , chú đây. Chú trông l, cứ bán tín bán nghi. Ừ, đi thăm ngưi đau thì mình nên ăn vn ngó cho sch s thôi bi bm thưng hng. Mt git nưc mt trưn ra khi hàng mi nhm m, mt vt ưt lăn đ khi khóe. Bàn tay lnh giá bò khi chăn đp bu cht tay tôi. Phi mà đêm y chú vào nhà ngh vi cháu thì… Năm ngón tay tôi bóp ly s mm mi nut nà. Chú xin li, hãy đ tha mi chuyn cho chú, và tt nht hãy c quên đi. Mt ngưi mc đng phc ca bnh vin bưc vào. Ngưi nhà h, có mang tin theo đy không? Tôi lôi cái phong bì màu vàng ra. Ông ta khi s đếm xp giy bc. Na triu, tôi viết biên nhn cho anh. Đúng mt tun, bnh nhân s xut vin, anh đến đón và thanh toán phn còn thiếu, đúng không? Gi thì nên ra v cho ngưi nhà đưc tĩnh dưng. Ni quy, gi gic thăm nuôi ghi rõ ngoài cánh ca. Tôi ra làm giy t, cho anh nán  năm phút na. Trên giy nhp vin cháu mang tên Nguyt, nhưng xin chú hãy gi tên  nhà, gi đây cháu thích đưc gi là L Lem. Mai chú vào thăm không? Vào ch, vi cái lem luc quen thuc cho L Lem d nhn. Cám ơn chú, cháu thiết tha đưc sng nếu có chú bên cnh. L Lem quay mt đi như ánh đèn trên trn làm khó d đôi mt. Tôi bưc ra ngoài vi đôi mt cay.

Tôi đi quàng xiên tới chỗ gửi xe vi chút ci lương hiện trong trí: Đôi khi dòng sng tình c đy mình ti nhng khúc quanh trc tr khó lưng. Đầu óc bn ht hng, rơi sai lc như câu lc bát gieo ln vn. Và bn ơi, du sao s lm đưng n cũng có chút đáng yêu ca nó. Chưa khi nào tôi ước được sống với mộng mị hoang đường như lúc này. Một nàng tiên đang phải lòng tôi. Ôi, thật quý hoá! Tôi chạy xe giữa phố đông chật, lòng thảnh thơi nhẹ nhàng như đang bơi trong biển rộng sông dài không rong rêu.   

H Đình Nghiêm